| | | | Nguồn : Http://9d-forever.forumonline.biz/t35-topic
Tiêu Đề : Bài thơ cassiopeia
--------------------------------------------------
Đại dương đỏ ngập tràn bong bóng bay Cùng nắm chặt tay, cất cao tiếng hát Người ta gọi chúng là phép màu đấy Khẽ mỉm cười, em đã từng không tin
Những mùa lãng quên trôi nhẹ phải không? Ngày gặp anh em biết là định mệnh Ừ có lẽ là tình yêu sét đánh Rồi giật mình, ừ nhỉ, em đã yêu
Tại sao lại yêu anh? Không biết nữa! Uhm, có lẽ là yêu thôi! Chỉ biết rằng anh chính là giai điệu Là niềm tin và hạnh phúc lớn lao
Tự hào khi là một Cass biết bao Chòm sao sáng luôn soi đường chỉ lối Giúp các anh vượt qua ngàn giông bão Luôn vững tâm, không nao núng, tiến lên!
Ngày hôm ấy, ngày không thể nào quên Cass bàng hoàng, sao xót xa đến thế? 13 năm - một hợp đồng nô lệ 6 năm ròng phải chịu đựng triền miên
Không! Em ước đó chỉ là cơn mê Rằng chỉ là do em tưởng tượng thế Nhưng sự thật sứ hiện ra trước mắt Thôi đúng rồi, nó là thật anh ơi!
Ở lại bên tôi một giây nhỏ nhoi Giấc mơ mùa hè thôi đành hoãn lại Vô thưởng vô phạt chẳng đời nào như thế Vụ kiện kia nào đã chịu nguôi ngoai
27-10 là thật không phải mơ Niềm vui vô bờ sau bao đợi chờ mòn mỏi Thắng thật rồi, là các anh đã thắng 1,3 triệu con người đã bật khóc, anh ơi!
Cả trái tim, trí óc và tấm lòng Hướng về một, chỉ một nơi duy nhất Thấy không anh, đó chính là hạnh phúc Dù chỉ một lần, hãy cười lên, nghe anh!
Nhưng giông tố nào đã chịu đi qua Thủ đoạn xấu xa, nhẫn tâm, nghiệt ngã Nỗi lo sợ về hai chữ "tan rã" Có khi nào nó là thật không anh?
Sự chịu đựng, ừ, có giới hạn thôi Nước mắt lại rơi, lo âu, mệt mỏi Dừng lại ư? Cũng có khi lưỡng lự Làm sao đây? Không một câu trả lời
Bầu trời kia sao chẳng xanh màu mây? Cầu vồng sao chỉ giăng màu đen tối? Lâu đài phép màu ở nơi đâu vậy? Điệu Bolero lại phải dừng nữa rồi!
Đêm nay mưa, phải, lại một đêm mưa Mây che kín, phủ tâm hồn. Lạc lối! Đôi mắt trong đêm ngước lên, u tối Nó đâu rồi chòm Cassiopeia?
Có đôi khi muốn bỏ chạy thật xa Và đôi lúc muốn dừng lại, tất cả Vì em sợ, sợ điều mình lo sợ Niềm tin đang mất dần từng ngày qua
Không! Chỉ muốn hét lên thật to Tới tận trời cao, người có nghe rõ Lời nguyện cầu: Xin hãy bảo vệ họĐau! Nước mắt rơi, đừng làm họ đau!
Đứng dậy nào! Cassiopeia! Lau nước mắt và hãy cười lên nhé Chính lúc này đây ta cần phải mạnh mẽ Phải sẵn sàng, các anh cần chúng ta
Càng khó khăn càng phải cứng rắn lên Nếu tuyệt vọng, ừ, thắp lại hy vọng Họ muốn ta ngã, nhưng ta không ngã Chúng ta là Cassiopeia!
Còn nhớ không? Don't say goodbye! Các anh tiếp tục, ta cũng không dừng lại Mặc kệ hết những lời dối trá Chỉ tin vào anh, Cass làm được phải không?
Mệt mỏi, đợi chờ, chùn bước, nản lòng Ừ, tôi biết, đâu chỉ riêng ai đó Nhưng chỉ cần niềm tin chưa đánh mất Thì sức mạnh vẫn còn ở trong ta
Niềm tin chẳng ở nơi đâu xa xôi Chính ngay đây nơi con tim rực cháy Nắm chặt tay đoàn kết là sức mạnh Bước tiếp bước, niềm tin nối niềm tin
Vẫn nhớ mãi lời các anh đã nói 5 chúng tôi không bao giờ chia xa Ừ, đủ rồi, chẳng cần gì hơn nữa Mãi mãi một đại gia đình chúng ta
Xuyên qua những khu rừng già tối tăm Mặt trời lên, bóng đêm sẽ tan biến Hoa hướng dương vẫy tay chào theo gió Ánh nắng vàng trải cuối chân trời xa
Rồi mọi chuyện sẽ qua phải không anh? Cầu vồng sau cơn mưa, trời bừng sáng Nước mắt khô rồi, cất cao tiếng hát Lại cùng nhau viết tiếp những ước mơ
Ừ, thế nhé, một ngày sau cơn mưa Hẹn gặp lại các anh trên sân khấu Sẽ nói câu "Xin chào một lần nữa" Và từ đây chúng ta lại bắt đầu.
| | | | |
*Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách * Copy và gửi đến nick yahoo bạn bè!
|
|